Rong Chơi Trong Vũ Trụ Riêng Tư
Có những giây phút lặng ngắm bầu trời, nhận ra mình cũng là một làn mây, cũng đang bay như bong bóng bay trong bầu trời, cũng trôi dạt theo dòng chảy bất tận của vũ trụ...
Và chợt thấy bao nỗi niềm xưa, bao lo âu, đau khổ, dằn vặt, mong cầu... hiện ra như những hạt bụi li ti, chả liên can gì tới mình.
Làm gì có sự cô đơn hay mệt mỏi nào nhỉ? Mỗi chúng ta là một áng mây nhẹ bỗng, đậu xuống thế gian để rong chơi trong các vai diễn khác nhau, thế rồi quên mất bản chất thật của mình. Chỉ cần nhớ ra là các vai diễn dần dần rơi xuống, như những chiếc áo sặc sỡ, mà ta mặc quá lâu nên cứ ngỡ chúng là một phần của bản thân mình...
Rong chơi thì cứ rong chơi thôi, chỉ cần không quên nhà mình chính là bầu trời.
Việc nhìn nhận mình như một phần của vũ trụ lớn, như một áng mây nhẹ, giúp ta nhận thức được tầm quan trọng của sự nhẹ nhàng và linh hoạt trong cuộc sống.
Khi ta nhận ra rằng những khổ đau và lo lắng chỉ là những "hạt bụi" tạm thời, và mỗi vai diễn chúng ta đóng giả là một phần nhỏ của cuộc hành trình lớn, chúng ta có thể sống nhẹ nhàng và tự do hơn.
Việc không quên "nhà mình" - tức là bản chất thực sự của chúng ta - là một nhắc nhở quan trọng. Đôi khi, trong cuộc sống hối hả, chúng ta có thể bị lạc lõng trong các vai diễn mà xã hội hay chính bản thân ta đặt ra. Tìm lại và giữ vững bản chất thật của mình là chìa khóa để có một cuộc sống ý nghĩa và đầy đủ hơn.