MÌNH TỬ TẾ VỚI MỌI NGƯỜI KHÔNG PHẢI VÌ HỌ LÀ AI, MÀ VÌ MÌNH LÀ AI.

MÌNH TỬ TẾ VỚI MỌI NGƯỜI KHÔNG PHẢI VÌ HỌ LÀ AI, MÀ VÌ MÌNH LÀ AI.

MÌNH TỬ TẾ VỚI MỌI NGƯỜI KHÔNG PHẢI VÌ HỌ LÀ AI, MÀ VÌ MÌNH LÀ AI.

MÌNH TỬ TẾ VỚI MỌI NGƯỜI KHÔNG PHẢI VÌ HỌ LÀ AI, MÀ VÌ MÌNH LÀ AI.

Mình từng bị nói xấu, ngay cả khi mình không làm gì. Cũng có người từng hỏi mình tại sao lại không đáp trả. Mình im lặng, vì nếu như vậy, mình đã đánh mất chính mình rồi. Thay vì đối đáp to tiếng, mình chỉ cần từ nay về sau không nhớ đến người đó nữa.

Từng có người ghét mình, thân quen cũng có mà xa lạ cũng có. Có thể ghét vì lời nói, vì hành động cư xử của mình không phù hợp, cũng có thể ghét vì quan điểm sống của mình và họ khác nhau.

Mình từng bị người ta la mắng, bị nói là giả tạo bằng những từ ngữ tiêu cực và mỉa mai hết sức. Nhưng lúc họ nguy nan, mình vẫn sẵn lòng giúp đỡ.

Nhưng, mình đâu phải người như vậy đâu, mình không hề giả tạo. Mình cố gắng giải thích, nhưng rốt cuộc, họ vẫn sống thế, không phải mình sẽ là một ai khác. Hoá ra, lỗi chẳng phải do mình.

Dần dà, mình hiểu ra được. Phản ứng mạnh không để đổi lại điều gì, sống tử tế, nhẹ nhàng có lẽ sẽ bình an hơn.

Những người bên mình vẫn sẽ ở bên, những người ghét mình vẫn sẽ tìm ra điều để ghét, cho nên cách tốt nhất là mình mặc kệ, mình không hề để tâm đến điều đó nữa. Thật lòng, mình thanh thản khi buông bỏ những điều tiêu cực với mình đó là món quà lớn hơn mọi thứ tình cảm bạn bè hay ánh nhìn của xã hội.

Bởi mình cứ sống như thế, sống là mình, vì mình, hành xử theo lý trí mình, nên giờ đây mình đã tốt hơn rất nhiều. Và mình luôn tin bản thân mình là một người tốt, mình không phải gồng lên để giải thích với ai cả, vì những người muốn hiểu sẽ hiểu, sống tử tế, là để đời an nhiên.

← Bài trước Bài sau →